Trong lòng Tăng Dương khẽ chùng xuống, sao lại còn lôi hắn ta vào vụ án làm giả. Trong lòng hắn ta chửi rủa người đàn ông ở chợ đồ cổ hôm qua, hắn ta biết thừa người đàn ông đó là cảnh sát!
Sắc mặt Tăng Dương lúc đỏ lúc trắng, hiểu rằng lần này mình không thể qua loa được nữa.
Hắn ta đã làm ăn bao nhiêu năm nay, biết cách cân nhắc lợi hại, vì vậy trong lòng đã thầm xin lỗi cháu trai mình rồi không chút áy náy mà khai báo: “Cảnh sát, thứ đó thực ra là do cháu trai tôi mang đến đây lúc sáng sớm hôm qua, nói là gửi một buổi sáng, trưa sẽ đến lấy đi. Không phải, trưa hôm qua tôi đã trả lại cho nó rồi, anh có thể đi kiểm tra camera, tôi đưa cho nó ngay ở cửa chợ.”
"Cháu trai anh?" Người của Cục Cảnh sát liếc nhìn về phía Hình Kinh Trì: "Chỉ gửi một buổi sáng, tại sao cháu trai anh lại phải mất công mang đồ đến chỗ anh?"
Tăng Dương gãi đầu, đành liều: "Vụ án làm giả vừa xảy ra, con phố cháu trai tôi làm việc đang được dọn dẹp, nó không có người thân ở đây, vẫn luôn ở nhà tôi. Không hiểu sao đột nhiên nói với tôi là muốn đi, đồ đạc đã chuẩn bị xong, lúc đó cũng không biết có chuyện gì, tự nhiên nó đưa đồ vật đó cho tôi, nói trưa đến lấy, không phải là trưa hôm qua lấy đi rồi, cả người cũng đi rồi sao."
"Cháu trai anh tên gì? Đi đâu?"
"Tăng Âu, đi đâu thì tôi thực sự không biết, thằng bé bình thường đến không thấy bóng, đi cũng không thấy tăm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play