Trong phòng ngủ bật đèn tường, ánh sáng không quá sáng.
Hình Kinh Trì đã ôm Nguyễn Chi dỗ dành rất lâu nhưng nước mắt cô vẫn không ngừng rơi. Cô vừa đau lòng vừa tủi thân, nói rằng sư phụ không cần cô nữa, anh không nói nên lời.
Nguyễn Chi trốn trong lòng Hình Kinh Trì, mặc cho cảm xúc tuôn trào: “Là em sai. Ông ấy đã quyết định không cần em từ sáu năm trước rồi, là em ngốc nên mới để ông ấy như vậy.”
Từ nhỏ Nguyễn Chi đã là đứa trẻ thông minh.
Cô biết mình khiến Cố Diễn khó xử, huống hồ ông ấy căn bản không hề phòng bị cô. Nhưng khác với cô, có lẽ sáu năm nay Cố Diễn vẫn luôn khó xử, trong lúc cô không biết.
Nguyễn Chi tưởng mình chỉ mất đi gia đình một lần.
Nhưng không ngờ lại mất đi lần thứ hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT