Hứa Kim Triều lặng lẽ tiêu hóa cảnh tượng trước mắt, cố gắng lý giải hàng loạt biến hóa này, đặc biệt là cái gọi là "sử thi cấp", " kỳ trưởng thành" này... Đầu óc cô không thể xoay chuyển nổi, cô vẫn còn kiến thức nông cạn.
Ma Khả Khả có chút thấp thỏm, anh cũng không biết sao mình lại dám ra ngoài tìm Hứa Kim Triều vào thời kỳ mẫn cảm thế này! "Hứa Kim Triều..." "Kim Triều... Triều Triều..." Giọng Ma Khả Khả gọi Hứa Kim Triều ngày càng nhỏ. Anh thấy cô ngây người tại chỗ, không viết chữ, ra vẻ từ chối giao tiếp, không màng đến những thứ khác, lập tức biến thành hình người.
Hứa Kim Triều nhìn người trước mắt, ánh mắt dừng lại một chút khi nhìn thấy thứ gì đó. Chỉ thấy trên trán Ma Khả Khả mọc ra hai chiếc sừng, vô cùng quen thuộc. Đôi đồng tử màu vàng của Ma Khả Khả không biến trở lại. Nhìn đôi mắt này, cô chợt nhớ đến cảnh Tiểu Hắc Long bị cô vuốt ve đến khóc, hơn nữa những hoa văn trên mặt Ma Khả Khả... Cả hai trộn lẫn vào nhau, tạo nên một cảm giác không giống lắm.
Trong phút chốc, Hứa Kim Triều cứ thế lặng lẽ nhìn. Cô lúc này mới nhận ra, Ma Khả Khả rất đẹp. Chỉ là những hoa văn trên mặt anh thường ngày khiến người ta cảm thấy nguy hiểm, theo bản năng mà bỏ qua vẻ đẹp vốn có của anh.
Nhìn Ma Khả Khả, Hứa Kim Triều chậm rãi lắc đầu, sau đó cúi đầu viết chữ. Ma Khả Khả thấy Hứa Kim Triều cuối cùng cũng chịu giao tiếp, tảng đá nặng trĩu trong lòng anh cuối cùng cũng tan biến. Anh ngoan ngoãn nhìn Hứa Kim Triều viết chữ, vừa giải thích: "Rồng chúng tôi, vào thời kỳ mẫn cảm nếu không có bạn đời... Ảnh hưởng sẽ càng lớn."
"Cho nên thường thì vào lúc này, chúng tôi đều chọn tiêm thuốc ức chế để ngủ say."
"Lần này của tôi... Thời kỳ mẫn cảm tương đối nghiêm trọng, tiêm thuốc ức chế khá nhiều. Cơ thể cái kia... Trực tiếp kích hoạt cơ chế bảo vệ của Long tộc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT