Thẩm Tình Ngôn cảm thấy chắc chắn Cố Phóng đang vướng vào chuyện gì đó rắc rối lớn. Nếu không nghiêm trọng, chú Bào Võ đã chẳng kín tiếng như vậy.
Lại hai ngày nữa trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng Cố Phóng đâu. Mỗi lần Thẩm Tình Ngôn ghé qua nhà anh, thứ chào đón cô chỉ là tiếng sủa đều đặn của Cố Cầu Cầu. 
Cô xoa đầu con chó, hỏi:
“Ba em dạo này đi đâu thế? Gần Tết rồi, cơ quan cũng sắp nghỉ, ba em mà còn  không về, chắc em phải theo chị cùng về ăn Tết thôi.”
“Gâu gâu!” Cố Cầu Cầu dụi dụi vào chân cô, rõ ràng là đang cầu được đưa đi theo.
Sáng sớm, Thẩm Lam gọi điện bảo cô đến nhà ăn Tết sau khi nghỉ làm.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, nhà Thẩm Lam là một căn biệt viện nhỏ, sân vườn trồng đầy hoa hồng, trong nhà có phòng kính, bài trí mang phong cách đồng quê. Phòng rất rộng, đâu đâu cũng thấy hoa cỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play