Dương Thủy Cần tuy nhát gan, nhưng vẫn hiểu rõ một điều: chỉ cần thừa nhận mình đã “dùng chiêu”, thì chẳng khác nào tự kết tội.
 Vì thế, ngay từ đầu bà ta đã im lặng, một mực đòi gặp luật sư vì biết chỉ cần có luật sư là vẫn còn hy vọng gột sạch mọi cáo buộc.
Thế nhưng, một ngày trôi qua luật sư vẫn không xuất hiện. Cảnh sát liên tục thẩm vấn, áp lực càng lúc càng dồn ép, khiến bà ta gần như sụp đổ.
Lăng Kỳ mang theo một túi vật chứng bước vào, bên trong là lọ thuốc Cố Vân Lãng vẫn thường dùng. Anh đặt túi thuốc trước mặt Dương Thủy Cần, lạnh giọng:
“Bà đã thay đổi thuốc của Cố Vân Lãng, khiến bệnh tình của ông ta chuyển biến xấu phải nhập ICU. Bác sĩ kết luận, ông ấy không còn khả năng tỉnh lại. Dương Thủy Cần, bà vì muốn chiếm đoạt Cố thị mà đến mức ra tay với chính người bên cạnh mình, ban đêm bà không sợ gặp ác mộng sao?”
Dương Thủy Cần nhìn chằm chằm lọ thuốc, áp lực dồn nén đến cực điểm, cuối cùng chỉ thốt lên mấy chữ:
“Tôi không biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play