Sau khi Trịnh Bảo Xương chết, tòa nhà của Tập đoàn Trịnh thị bị niêm phong. Chỉ có tầng một là được chừa lại, có cảnh sát thay phiên canh gác.
Cố Phóng và Thẩm Tình Ngôn đi thang máy lên văn phòng của Trịnh Bảo Xương.
Căn phòng rộng rãi, nằm sát cửa sổ kính tràn từ trần xuống sàn. Ngay vị trí trung tâm là bàn làm việc lớn bằng gỗ đỏ, trên đó vẫn còn đặt nguyên bộ máy tính bàn.
Bên tay phải là một dãy tủ, trưng bày bằng khen, cúp và một số tác phẩm văn học, tư liệu. Đối diện tủ sách là kệ tài liệu, giữa phòng có bộ sofa da, trước sofa là bàn trà với bộ ấm chén men sứ quan diêu, bóng loáng, sang trọng, nhìn đã biết đắt tiền.
Cố Phóng mở cửa tủ, lật xem từng giấy chứng nhận, rồi cầm lên một chiếc cúp. Phía chân đế cúp có khắc dòng chữ: “Doanh nhân kiệt xuất năm 1995.” Anh thả chiếc cúp lại chỗ cũ, ánh mắt tiếp tục dò xét từ trên xuống dưới.
Thẩm Tình Ngôn quỳ bên sofa, lục lọi quanh ghế không thấy gì rồi cô bò xuống dưới kiểm tra gầm. Cô xem kỹ một vòng, lại ngồi dậy, ánh mắt dừng trên bộ ấm trà. Cô tự đặt mình vào vị trí Trịnh Bảo Xương, hình dung nếu ông ta ngồi đây, nhìn về đâu, nghĩ đến điều gì?
Tầm mắt sẽ hướng thẳng tới tủ sách. “Số 11…” – Có thể nào con số đó liên quan đến tủ này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT