Cố Phóng cảm thấy tim mình căng lên:
“Người đó là ai?”
“Tôi không biết, thậm chí bây giờ cũng không nhớ nổi mặt mũi anh ta trông thế nào. Anh ta hỏi tôi có phải không chịu nổi khi nhìn thấy cô ấy cười hạnh phúc như thế không. Tôi nói đúng vậy, và anh ta bảo sẽ giúp tôi. Tôi nói ‘được thôi, chỉ cần đừng để tôi thấy nụ cười chói mắt đó nữa’.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó… tôi chẳng nhớ gì cả. Khi tôi tỉnh lại thì đã ở nhà rồi.”
Cố Phóng siết chặt ngón tay. Anh không ngờ Hướng Cảnh cũng giống như Phương Tinh Hoa và Lý Kiến Dân - cả ba người này rất có thể đã bị thôi miên.
Cố Phóng cần thêm chi tiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT