Từ thang máy đi ra, Thẩm Quý liếc nhìn đồng hồ, phát hiện đã đến giờ ăn tối.
Vì thế, cậu lập tức quay người đi về phía nhà ăn.
Lê Tri Yến kỳ lạ: “Đi đâu?”
“Nhà ăn.” Thẩm Quý cho anh xem thời gian: “Đến giờ ăn tối rồi. Con người bình thường cần phải nghỉ ngơi và ăn ba bữa, hai bữa cũng được, tóm lại là phải ăn gì đó mới giống con người.”
“Vậy sao?” Lê Tri Yến cảm thán: “Ở một mức độ nào đó, cậu quả thật giống người hơn tôi nhiều.”
Đối với việc ăn uống, Lê Tri Yến vẫn mâu thuẫn. Nhưng nếu quay về ký túc xá chờ Thẩm Quý thì lại cảm thấy mệt mỏi. Vì thế, Lê Tri Yến ôm chậu hoa đến nhà ăn cùng Thẩm Quý. Lúc này, đúng vào giờ ăn cao điểm, bên trong có không ít người. Các nhân viên y tế phần lớn đều mang hai quầng thâm mắt, uể oải ăn cơm.
Cho đến khi nhìn thấy Thẩm Quý và Lê Tri Yến đi vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play