Hệ thống không mở miệng nói chuyện, phỏng chừng là bị kinh sợ đến mức nghẹn lời, bắt đầu một lần nữa lật lại bản gốc. Thẩm Quý cảm thấy bản gốc đó có lẽ chẳng ra gì, muốn gì cũng không có, đến cả thiết lập nhân vật chính cũng chưa được công bố hoàn toàn đã bị bỏ dở.
Tác giả bỏ dở, hại tôi đến nông nỗi này!
“Đội mạo hiểm?” Thẩm Quý hỏi.
“Khi rảnh rỗi không có việc gì còn tự xưng là người mạo hiểm.” Lê Tri Yến dựa vào người Thẩm Quý, giọng anh rất nhẹ, mang theo một chút hoài niệm, “Khi đó trong nhà có chút tiền, tốt nghiệp đại học không muốn đi làm, liền thích lang thang nơi hoang dã. Tôi thật sự đã đi qua rất nhiều nơi.”
“Leo lên ngọn núi cao nhất, xuống hẻm núi sâu nhất, lặn biển sâu, lướt trên trời cao. Khi trượt tuyết hoang dã thì bị nhân viên kiểm lâm bắt được mắng một trận.”
Mái tóc màu bạc trắng của anh rũ trên cánh tay Thẩm Quý, Thẩm Quý cúi đầu nhìn, phảng phất thấy được phiến tuyết sơn mênh mông đó.
Tuy rằng điều này không đúng, không nên đi trượt tuyết hoang dã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play