Tuyết càng lúc càng rơi lớn hơn, những bông tuyết trắng như lông ngỗng rơi xuống người rất nhanh đã chồng chất thành từng cục trắng xóa.
Thẩm Quý và Khang Hiểu Đông trở lại viện nghiên cứu, họ phủi sạch tuyết trên người, rồi cởi bỏ bộ đồ cách ly. Hai người đứng bên cửa sổ ngắm nhìn cảnh phong tuyết bên ngoài, trời cũng dần tối sầm.
“Lạnh quá đi mất,” Khang Hiểu Đông nói.
Hơi thở trắng xóa phả ra từ miệng cậu ta, mặt đỏ bừng vì lạnh, thế là cậu ta đưa tay xoa xoa mặt.
“Đi đến chỗ nào có sưởi ấm đi.”
“Được.”
Trước khi đi, Thẩm Quý cuối cùng cũng nhìn xuyên qua tấm kính, ngắm nhìn những cây nấm nhỏ đang treo lủng lẳng trên tường cao. Những cây nấm nhỏ vẫn đang ngủ say sưa, chúng hoàn toàn chẳng bận tâm đến gió tuyết bên ngoài, thậm chí còn đu đưa theo gió như một chiếc nôi, trông có vẻ ngủ rất ngon lành, hoặc cũng có thể là chưa kịp nhận ra sự sụt giảm nhiệt độ đột ngột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT