Đồng hồ không hề lùi lại, mà là cùng đồng hồ bình thường giống nhau bắt đầu từng giây từng giây đi tới.
Thẩm Quý một tay đỡ ở trên tường, đối với tất cả những gì trước mắt cảm thấy mơ hồ.
“Mỗi khi lúc này, tôi liền sẽ tự kiểm điểm mình đối với hệ thống thật sự là quá tệ.” Thẩm Quý tự kiểm điểm: “Hệ thống toàn năng không thể thiếu, mìnhđều đỡ phải động não suy nghĩ.”
“Hệ thống, cậu trở lại đi.”
Nhưng mà hệ thống cũng không có trở về. Thẩm Quý cũng tiếc nuối thở dài.
Ngoài cửa sổ tràn đầy sương đỏ, đỏ như là đổ đầy trời máu vào trong không khí. Thẩm Quý thuận tay kéo cửa sổ bệnh viện ra. Thế là sương mù màu đỏ giống như những con sâu có sinh mệnh vậy chui vào hành lang. Thẩm Quý nhanh chóng đóng cửa sổ lại, nhưng vẫn có những con sâu nhỏ màu đỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường dính trên tấm kính trong suốt.
“Xem ra bên ngoài không ra được.” Thẩm Quý nhìn những con sâu nhỏ đó: “Bất quá, hình như không có mùi vị?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play