Chờ Lâm Vũ tỉnh lại thì đã quá buổi trưa. Hắn ngồi dậy, đưa tay sờ sờ thắt lưng, mím mím đôi môi mỏng, cầm lấy quần áo cạnh gối mặc vào người, mở cửa phòng.
Ánh dương chói mắt theo cửa phòng mở ra mà chiếu rọi lên mặt Lâm Vũ, ấm áp, có chút chói mắt.
Hắn rũ mắt, ra khỏi phòng. Nghe thấy tiếng nói chuyện từ chính sảnh vọng đến, biết gia nhân đều ở trong nhà. Múc một gáo nước lạnh từ giếng lên, Lâm Vũ rửa mặt một lượt, mới cảm thấy cái đầu đang hơi choáng váng do ngủ nhiều của mình tỉnh táo hơn rất nhiều.
“Đã dậy rồi, thân thể có thoải mái hơn chút nào không?”
Đường A Sao đi ra nhà xí, nhìn thấy Lâm Vũ trước bếp thì quan tâm hỏi.
Tai Lâm Vũ đỏ ửng, nhớ lại chuyện hoang đường cùng Đường Phong, hơi bối rối gật đầu: “Hảo rồi, có lẽ là có chút bị nóng.”
Đường A Sao thấy hắn nói chuyện có lực, sắc mặt cũng cực kỳ hồng hào, yên tâm: “A Phong cũng nói vậy đó, nên chú ý chút, ngày nắng lớn thì đừng xuống đất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play