Thời gian trôi qua từng giây, từng phút, đám mây đen bao phủ trên đầu mọi người không hề tan biến chút nào, ngược lại càng lúc càng u ám, nặng nề.
Đã nửa ngày trôi qua, không có chút tin tức nào của Lâm Nặc.
Sở Từ không ăn chút gì cả, dáng vẻ này hệt như lúc cha mẹ nuôi cô mới qua đời.
Khi đó cô tỉnh dậy trong bệnh viện, liên tục mấy ngày liền cứ ngẩn ngơ, không khóc không quấy, không ăn không uống.
Lúc đó hoàn toàn phải dựa vào truyền dịch của bệnh viện để duy trì chức năng cơ thể.
Rồi một ngày nọ Sở Từ đột nhiên bình phục, bắt đầu làm việc điên cuồng, cứ như không có chuyện gì xảy ra, như thể hoàn toàn quên đi cái chết của cha mẹ.
"Chị, chị ăn chút gì đi?" Phong Đình mua đồ ăn về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT