"Đồ lưu manh! Ai mà muốn cậu hôn chứ, trong đầu toàn chứa thứ rác rưởi màu vàng kỳ quặc gì vậy." Sở Từ lẩm bẩm.
"Cậu không phải đã biết tôi là một tên lưu manh ngay từ ngày đầu tiên sao? Lúc đó cả lớp đều khuyên cậu đừng ngồi cạnh tôi mà."
Đó chẳng phải vì cậu là một cái máy ATM vàng chói lọi sao...
Sở Từ lẩm bẩm nhỏ trong lòng.
"Ngẩn người xong rồi thì há miệng ra đi, để tôi xem lưỡi cậu." Lâm Nặc nói.
Lúc này anh ta vừa nghiêm túc vừa cẩn thận, dáng vẻ tỉ mỉ đó, không hiểu sao lại có sức hút.
"Tôi có bảo cậu khám bệnh cho tôi đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play