Đi qua văn phòng, Đàm Vũ Trình nới lỏng cà vạt, xuống lầu, lái xe màu đen đi thẳng đến bãi đậu dưới tầng hầm, chạy qua cầu vượt, tới ngã rẽ phía sau quay đầu, lái thẳng đến quán cà phê của Quý Thính nhưng trước cửa có xe tải nhỏ đậu, chỗ đó tạm thời không thể đỗ xe, anh nhấn ga, rẽ ngay vào chỗ trống bên cạnh chốt gác.
Tiếng phanh gấp vang lên ngay lập tức thu hút sự chú ý của Tiểu Chu, Tiểu Uyển, Long Không và Quý Thính ở bên trong.
Long Không giơ tay cầm bó hoa nhỏ định đưa cho Quý Thính, Quý Thính đang suy nghĩ lời nói, cả hai cùng quay đầu nhìn về phía đó, cửa kính xe màu đen hạ xuống lộ ra gương mặt ưu tú của Đàm Vũ Trình.
Tay Long Không run một cái, anh ấy sững người.
Vũ Trình cũng đến rồi sao? Chết tiệt.
Tiểu Chu chớp mắt, thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đến rồi, may mà còn kịp.
Quý Thính nhìn vào ánh mắt của Đàm Vũ Trình, trong mắt anh có dòng chảy ngầm, có phần lạnh lùng, cô quay đi nhìn về phía Long Không bởi vì Long Không bên kia đã cười nói: “Thính Thính.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT