Một cái tát giáng xuống, Khương Dĩ Hòa hoàn toàn tỉnh táo.
—Nàng vĩnh viễn không phải là con gái của Khương gia.
“Sao con lại để nó đi một mình! Tiểu Khê đâu! Nó rốt cuộc đã đi đâu rồi!”
“Tất cả là do mày! Rõ ràng biết nó bị lạc sao không gọi lại?! Ngươi cố ý đúng không?! Đồ tiện nhân!”
“Đều là lỗi của mày! Trả con trai lại cho tao! Trả con trai lại cho tao!!”
Khương mẫu như phát cuồng, vừa gào vừa khóc, từng cái tát như muốn rút cạn cả sức lực, tát đến mức đau đớn dường như cũng chẳng còn cảm giác nữa. Nàng cứ thế quỳ gối, mắt trống rỗng nhìn vào hư vô.
Khương gia tuy không đuổi nàng ra khỏi phủ, nhưng đã ngầm đình chỉ mọi việc liên quan đến nàng. Khương mẫu không thể chấp nhận nỗi đau mất con, ngày ngày chỉ biết khóc đến cạn nước mắt. Khương phụ tuy thương tâm nhưng cũng không trút giận lên đầu nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT