Một thân trường bào trắng ánh nguyệt thêu hoa văn tỉ mỉ, đường viền sắc sảo tôn lên dáng người tuấn tú. Ánh sáng chiếu ngược khiến Lâu Chỉ càng thêm nổi bật, y bào khẽ bay như thể tự mang gió theo người.
Lưng đeo ngọc ngà, tóc buộc dây đỏ, tướng mạo như trăng xuân nghiêng nghiêng, thần sắc như mây sớm đang lên, đĩnh đạc mà tao nhã, phong cốt như có như không.
Khương Dĩ Hòa quen nhìn hắn trong bộ y phục đơn giản, giờ thấy hắn đổi đồ tinh tế như thế bỗng có chút ngỡ ngàng, thậm chí suýt không nhận ra. Nhìn thế nào cũng giống hệt… một công tử tới dạm hỏi!
“Lâu Chỉ, không phải chàng đi mua bánh hoa quế sao, sao lại—”
Lâu Chỉ nhất thời né tránh ánh mắt, khẽ ho một tiếng, làm bộ hờ hững:
“Bà Trương bảo, về nhà nhạc mẫu không thể ăn mặc tùy tiện… nếu không sẽ bị ghét bỏ.”
“…Hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play