Trong tiếng gió dường như văng vẳng vọng đến tiếng tơ tiếng trúc, hòa quyện cùng tiếng nước chảy như ngọc, khiến tòa nhà tĩnh lặng nơi rừng sâu này càng thêm vẻ biệt lập thoát tục, an nhiên thanh nhã.
Mưa cũng dần ngớt, khí thế đối đầu giữa hai người cũng theo đó mà dần lắng xuống. Nhưng đối với Khương Dĩ Hòa, điều còn đọng lại chỉ là một chữ… mệt.
Nàng định mở miệng nói gì đó, nhưng chỉ khẽ hé môi thôi đã đau đến tê dại cả đầu, có thể thấy khi nãy hắn hôn mạnh đến nhường nào...
Ngoài việc chẳng hiểu vì sao hắn lại đột nhiên nói ra những lời ấy, nàng còn phát hiện thân thể mình đã bớt đi vài phần dị trạng, thậm chí thần trí cũng trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều.
Mà sự chuyển biến ấy tuyệt đối không phải do miếng thịt kia mà là nhờ huyết của Lâu Chỉ.
Trong mắt nàng đầy kinh ngạc, nhưng Lâu Chỉ thì lại như thể chẳng có gì xảy ra, cứ thế ôm nàng quay về chiếc trường kỷ.
“Hãy đợi ta một lát, ta sẽ nhanh chóng quay về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play