Sáng hôm sau vừa mở mắt, Khương Dĩ Hòa chỉ cảm thấy trời như sắp sập xuống đầu.
Mới mở mắt chưa đầy một khắc, những ký ức mơ hồ đêm qua như sóng thần tràn về, dội vào đầu nàng từng đợt từng đợt, khiến nàng như bừng tỉnh khỏi cơn say, lập tức bật dậy khỏi giường như cá chép hóa rồng.
“Cô nương tỉnh rồi ạ.”
Giọng nói đột ngột vang lên khiến nàng giật thót tim. Quay đầu nhìn quanh, may thay trong phòng chỉ có một hạ nhân, hoàn toàn không thấy bóng dáng người kia.
Nàng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng chưa được mấy giây, môi chợt đau rát, khó chịu đến mức phải giơ tay che lại, chỉ sợ có ai đó nhìn ra được điều gì mờ ám.
“Cô nương yên tâm, nô tỳ đã giúp người bôi thuốc, vết thương trên môi rất nhanh sẽ lành lại.”
Ầm! Một tia sét như nổ tung trong đầu Khương Dĩ Hòa. Mắt nàng trợn to, giọng đầy nghi ngờ: “Vết thương? Là ai... ai cho các người bôi thuốc cho ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT