Khương Dĩ Hòa hơi nhíu mày, thành thật hỏi: “Đại ca, huynh lạc vai rồi đấy phải không?” Câu này đâu phải lời thoại của huynh, mau nói đi!
Mà ngay khi nàng vừa dứt lời “ta không sợ chết”, không khí xung quanh dường như cũng khựng lại mấy phần, sắc mặt Mặc Sĩ Huyền Lăng liền đổi, chẳng còn chút cố chấp như lúc nãy.
Hắn buông tay, mặc kệ nàng lại ngã nhào trở về đất.
Hắn lười biếng phủi phủi tay, cúi mắt nhìn nàng với ánh nhìn khinh bạc, bật cười khẽ: “Cũng không đến nỗi quá ngu dốt, chỉ là đôi mắt này xem ra là không cần nữa.”
Khương Dĩ Hòa ôm lấy mông đau nhức, ngước mắt nhìn hắn với vẻ mặt đầy khó tin, chỉ cảm thấy người này còn kỳ quái hơn cả Lâu Chỉ!
“Ta đâu có cố tình nhìn, ai bảo ngươi cứ… để lộ như vậy...”
Nàng lí nhí đáp trả, nào ngờ hắn lại nghe không sót một chữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play