“Khương cô nương và Lâu công tử quả là tình thâm nghĩa trọng.”
Dưới ánh trăng lặng lẽ khi mọi người đã rút lui, một giọng nói nhẹ như gió đêm chợt phá vỡ khoảnh khắc ly biệt của hai người.
Từ bóng tối, Khương Tự Hề chậm rãi bước ra, gương mặt bình lặng tựa như đã đoán trước được mọi việc.
Lâu Chỉ liếc nhìn hắn, giọng bỗng trở nên lười nhác mà sắc bén:
“A, suýt nữa quên mất còn kẻ này chưa xử lý…”
Thanh trường kiếm lóe sáng trong tay, hắn không chút do dự sải bước về phía Khương Tự Hề.
“Lâu Chỉ, chờ đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play