Ông cụ Giang đứng tại chỗ thở hổn hển, lặng im suy nghĩ.
Quản gia chạy tới: “Chủ tịch, ngài nói xem, ngài đuổi theo theo cậu chủ làm gì kia chứ, cậu ấy thanh niên sức khỏe dồi dào, ngài sao mà đuổi kịp được.”
Ông cụ Giang: “Tôi mà vẫn ở cái thời mười mấy tuổi ấy à, chắc chắn thằng nhóc đó không đuổi kịp tôi! Nhưng mà ông nói có lý, sau này không đuổi nữa, trực tiếp đóng cửa đánh.”
Trong vườn có táo tàu, Giang Triều muốn dẫn Thẩm Nhu đi hái táo ăn, Thẩm Nhu ra hiệu bảo cậu chờ ông cụ Giang một lát, hai người đứng tại chỗ, ông cụ Giang biết bọn họ có ý đồ thì hừ lạnh một tiếng.
“Chạy gì mà chạy, chạy rồi chẳng phải vẫn phải chờ tôi ở phía trước đó sao.”
“Chủ tịch nói đúng!”
Ông cụ Giang không nhanh không chậm đi qua đó, lúc đi tới trước mặt Giang Triều và Thẩm Nhu, mở miệng còn chưa kịp nói gì đã nghe Giang Triều nói: “Ông thua rồi, giao piano thẳng tới căn hộ của cháu là được, ông muốn mua piano thì cứ mua thôi, còn quanh co thi chạy với cháu, Nhu Nhu, cảm ơn ông.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT