Phụ trách thôn trang số 7, xe quân dụng cập bến, hơn mười binh lính mới cùng huấn luyện viên nhanh chóng chạy về phía thôn trang đã biến thành phế tích. Có người phụ trách tìm kiếm vị trí người gặp nạn, có người phụ trách đào bới cứu viện, có người phụ trách dựng trạm cứu thương dã chiến ở bên cạnh...
Tất cả đều diễn ra khẩn trương và nặng nề, nhưng vẫn tuần tự, đâu vào đó. 
Rất nhanh, có người cáng người đàn ông đang quỳ rạp trên phế tích, vừa đưa đến trạm cứu thương vừa kiên nhẫn hỏi han tình hình. Một nhóm người khác nhanh chóng đào xới đống bùn đất nặng nề, bắt đầu tìm kiếm cứu vợ con và cha mẹ của hắn. 
Người đàn ông ngơ ngác nhìn cảnh này, nước mắt không kìm được tuôn rơi. Người đàn ông hơn ba mươi tuổi đầu đội trời chân đạp đất, cẩu thả này, lần đầu tiên khóc như một đứa trẻ. 
"Van cầu các ngươi... Van cầu các ngươi, mau cứu bọn họ..."
"Xin yên tâm." Trịnh Chung, người đang cõng hắn, nghiêm túc nói, "Đây là chức trách của chúng ta."
Mấy chiếc xe quân dụng khác chỉ lướt qua trước cổng thôn, không hề dừng lại, nhanh chóng hướng về các thôn trang khác. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play