Mặt trời lặn về tây, ráng chiều tuyệt đẹp còn vương vấn trên bầu trời. Dù hoàng hôn có đẹp đến mấy, nhưng người người vẫn tấp nập trên đường phố, ai nấy đều bận rộn mưu sinh, nào có rảnh rỗi mà dừng chân ngắm cảnh?
 Giản Vân Phi thân hình như gió, cả người lao nhanh như bay.
 Thấy sắp đến nhà họ Tống sau khi rẽ qua con phố này, nhưng ở góc cua đột nhiên xuất hiện một người, Giản Vân Phi và người đó va vào nhau, cả hai cùng ngã xuống đất.
 "Viễn Viễn!" Giản Vân Phi ôm chặt lấy người gầy gò đó, dùng thân mình làm đệm thịt bảo vệ cậu.
 Toàn thân đau nhức không ngừng, nhưng trong mắt Giản Vân Phi chỉ có người đàn ông trong lòng, nhưng khi anh nhìn rõ mặt người đàn ông, đồng tử đột nhiên co rút lại, trong mắt tràn đầy ghê tởm và tức giận.
 "Tống Cảnh Diệu, sao lại là cậu?" Giản Vân Phi lập tức đẩy Tống Cảnh Diệu ra, đứng dậy phủi phủi chỗ bị Tống Cảnh Diệu chạm vào.
 "Vân Phi ca ca, anh tưởng em là Viễn ca sao?" Tống Cảnh Diệu xoa đầu gối bị trầy chảy máu, cười hì hì nhìn Giản Vân Phi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play