Thư Viễn mặt đầy biết ơn, trước tiên chịu đựng cơn đau dữ dội cúi chào thầy Chu, sau đó mò tìm phấn, tập tễnh đi đến bảng đen bắt đầu viết.
 “Cậu xem Thư Viễn cái dáng vẻ thảm hại đó có làm được không?”
 “Thư Viễn vậy mà không mượn cớ ngã để trốn tránh! Nhưng cậu ta viết cái gì vậy, hoàn toàn không liên quan gì đến phương pháp tính toán thầy Chu dạy cả!”
 “Đúng vậy, hơn nữa các cậu xem cái nét chữ nguệch ngoạc của cậu ta, rõ ràng không nhìn thấy mà vẫn đến lớp, lên lớp cũng không biết yên tĩnh một chút, còn cố tình thể hiện! Chữ viết bảng này xiêu vẹo, xấu chết đi được!”
 “Nhưng cậu ta vậy mà không viết trồng lên nhau đấy, chúng ta đều có thể nhìn rõ, đối với một người mù mà nói, coi như không tệ rồi!”
 “Không phải, yêu cầu thấp đến vậy sao? Viết lung tung cũng coi là không tệ rồi? Những gì cậu ta viết ngoài việc có chút liên quan đến các con số trong đề này, những bước này đâu giống như đang giải đề?”""""Tôi thấy cậu ta chỉ đang cố làm ra vẻ ta đây thôi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play