“Nương nương, ngày mai là sinh thần của Thái hậu rồi, dường như chúng ta vẫn chưa chuẩn bị lễ vật.”
Người đang lười nhác nằm trên giường quý phi hơi hé mắt, khe khẽ thở dài: “Xem trí nhớ của bản cung này, lại quên mất chuyện ấy rồi.”
Ngay sau đó nàng lại nói: “Có điều bản cung không có bạc đâu, tháng này vẫn chưa phát bổng lộc nữa.”
Dù nàng mang vào cung không ít của hồi môn, nhưng đưa cho người kia thì tất nhiên là nàng không muốn, còn đồ ban thưởng của bệ hạ lại không thể đem đi tặng, nhất thời khiến nàng lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Thúy Chi vắt óc nghĩ kế: “Nô tỳ thấy nương nương thêu thùa rất khéo, chi bằng thêu một bức tranh chúc thọ?”
Diệp Hi Âm liếc nhìn tiểu nha đầu đơn thuần, không nhịn được bật cười: “Thúy Chi, ngươi thật sự nghĩ bản cung có thể thêu xong trong ngày mai à?”
Dù có cắn răng cố thêu xong nàng cũng chẳng làm, thân thể là của nàng, nàng sẽ không vì người không liên quan mà làm tổn hại thân mình.
Thúy Chi lại nói: “Cũng đúng... Vậy nương nương nhảy múa rất đẹp, chi bằng dâng một vũ khúc?”
"Nhưng bản cung chỉ muốn nhảy cho bệ hạ xem thôi \~" Diệp Hi Âm ngáp một cái, khéo léo từ chối.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT