Thúy Chi bước nhanh lên trước, trực tiếp đẩy văng cung nữ thẹn thùng nhút nhát kia ra, nói: “Bệ hạ, nương nương cưỡi ngựa xong chắc chắn sẽ khát, nô tỳ thấy bên kia có mấy cây lê, dạo này nương nương đặc biệt thích ăn lê, hay là để người hái một ít?”
Nghĩ đến là vì nương nương nhà mình, kẻ nhát gan như nàng ấy cũng gan dạ hơn không ít, dù bị cung nữ kia lườm một cái, nàng ấy cũng không chịu thua mà lườm lại.
Lời của Thúy Chi lập tức khiến Đế Trạm bị phân tán sự chú ý, hắn nhìn về phía mấy cây lê ở không xa.
Hắn đứng dậy nói: “Không cần phiền thế, Trẫm tự đi hái vài quả.”
Cung nữ vội vàng lên tiếng can ngăn, “Bệ hạ thân phận tôn quý, sao có thể làm việc nặng nhọc này?”
Nếu bệ hạ rời đi, nàng ta làm sao thu hút được sự chú ý?!
Bước chân Đế Trạm khựng lại một chút, không quay đầu, nhưng giọng nói thì băng lãnh rõ rệt: “Hôm nay Trẫm có tâm trạng tốt, không thì ngươi đừng mong thấy được mặt trời ngày mai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT