Chu Hoằng Nghĩa không vui liếc bà ấy một cái: “Tôi ngăn cản khi nào, hơn nữa lần trước không phải do ba ngăn không cho nó thăng chức, là vì nó còn trẻ quá, thiếu rèn luyện, hơn nữa từ Tây Bắc điều về Bắc Kinh, vốn đã là thăng chức rồi, bà không hiểu thì đừng nói linh tinh.”
Tô Ý và Chu Cận Xuyên nghe xong chỉ mỉm cười nhìn nhau.
Chuyện người lớn nói, họ quyết định không xen vào thì hơn.
Thấy hai người tranh cãi, quả nhiên ông Chu lên tiếng: “Thôi nào, Hoằng Nghĩa nói đúng nhưng Tiểu Triệu nói cũng không sai, hồi đó đúng là ba lo người ta dị nghị nên mới đè không cho nó thăng chức, nhưng cũng là muốn nó rèn luyện thêm.”
“Lần này Cận Xuyên biểu hiện rất tốt, cấp trên cũng hết lời khen ngợi, lần này nếu muốn thăng chức, ba tuyệt đối không cản.”
Có lời của ông cụ, Triệu Lam mới yên lòng.
Chu Cận Xuyên nhìn Tô Ý: “Lần này mọi chuyện suôn sẻ như vậy, đều nhờ có ba vợ và Tiểu Ý, nếu không cùng lắm con chỉ đưa được đồ về, chứ người thì chắc chắn không cứu nổi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play