Trong lòng đại mạc, dấu ma khắp nơi.
Sương máu ngùn ngụt kéo lại. Nơi tầm mắt có thể dõi đến cũng phủ đầy màu đỏ âm u lờ mờ, gương mắt nhìn lên, vầng trăng treo tít trên trời cũng như bị nhuộm đỏ, vô duyên vô cớ có thêm mấy phần sát cơ nghiêm trọng.
Đám cướp sa mạc và Lục Vãn Tinh có tu vi không cao, chỉ có thể miễn cưỡng cầm chân ít ma tu. Hạ Tri Châu và Lâm Tầm hiệp lực đánh lui từng đợt ma triều. Thiên Tiện Tử dùng toàn bộ tinh thần áp chế khí tức xông ra từ trong cơ thể Bùi Tịch, vẫn luôn cau mày.
“Không ổn. Ma khí trên người tên tiểu tử kia đang dần dần tiêu tán đi rồi.”
Phía xa, dưới cồn cát, Thanh Hành nắm chặt trường đao trong tay, sốt ruột nói với Hoắc Kiều: “Đám người kia bảo vệ bên cạnh hắn… Chúng ta căn bản không đánh vào được!”
Hoắc Kiều “ừ” một tiếng.
Đúng như lời Thanh Hành nói. Với thực lực của bọn họ thì ngay cả đến gần bên cạnh Bùi Tịch cũng khó nữa là.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT