La Văn Anh nhìn anh buông lỏng tay xuống hai bên thân,cô đến đứng cạnh anh, dựa vào mui xe : “Bây giờ nói điều này còn có thể làm được gì? Minh Tranh, trong đoạn tình cảm này em vẫn luôn ở vào thế yếu, so với anh em là người yêu trước, thời gian chờ đợi so với anh cũng dài hơn, cho nên đến thời điểm kết thúc cũng sẽ giống như vậy, nhất định em so với anh phải là người ra đi trước.”
Minh Tranh lần nữa giữ c.h.ặ.t t.a.y cô :“Có phải anh nói với em còn chưa đủ rõ ràng hay không?”
La Văn Anh rũ mắt xuống : “Em chỉ là…” Cô nặng nề thở dài :“Có lẽ thời gian chờ đợi anh quá dài, em ngược lại đã mất đi dũng khí.”
Minh Tranh đem cô ôm vào trong n.g.ự.c : “Vậy em đừng làm gì nữa hết, anh đây đã có đủ dũng khí, nếu em không đủ anh chia cho em một nửa.”
Khóe miệng cô nhịn không được cong lên, nhưng rồi lại lo lắng. “Hào Khôn thì sao? Nếu nghiêm trọng có thể sẽ phải ra tòa.”
“Hào Khôn trải qua không ít sóng to gió lớn đâu phải chỉ có lần này, nếu bởi vậy mà bị hủy, cho dù em muốn dùng chính mình để cứu vãn cũng vô ích.”
La Văn Anh cảm thấy trong lòng bỗng nhiên được nhẹ nhõm, lời anh nói truyền vào tai cô tựa như gió xuân tươi mát, Minh Tranh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô đứng ở lưng chừng núi :“Văn Anh, chúng ta đã lãng phí quá nhiều thời gian…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT