Hai mắt Phạm Nhàn ửng hồng, không nhịn được chảy nước mắt, bà đưa tay ôm lấy Phó Nhiễm, đứa con gái này tính nết thông minh sắc xảo. Nếu không phải tối nay bà đem chuyện này nói với Phó Nhiễm sợ rằng bà vẫn để trong lòng. Phạm Nhàn cho là sau khi Phó Nhiễm biết nhất định sẽ oán trách Minh Vân Phong, sẽ càng trách bà biết rõ cô sống ở ngoài hai mươi năm có mối quan hệ cùng Minh Vân Phong lại còn ngầm cho phép tiếp tục cuộc sống ở Minh gia.
Trong lòng khó nhịn đau đớn, bà vẫn cảm thấy tính tình Phó Nhiễm lạnh nhạt không giống Vưu Ứng Nhuỵ luôn muốn sung sướng vui vẻ, đến hôm nay bà mới biết thêm Phó Nhiễm lại lo mọi chuyện chu toàn cho mình.
"Tiểu Nhiễm, mẹ thực xin lỗi con."
Lần đầu tiên Phó Nhiễm ngủ cùng Phạm Nhàn trên một giường, nhiệt độ tiếp xúc gần nhau thoải mái mà ấm áp. Đầu tiên Phó Nhiễm có chút không thoải mái, dù sao từ nhỏ đến lớn trừ ngủ cùng Minh Thành Hữu ra thì cô đều ngủ một mình. Phạm Nhàn giúp cô đắp chăn lại, hai mẹ con đắp chung chăn nói không ít lời riêng tư.
Hôm sau tỉnh lại, Phó Nhiễm đưa tay ra ở bên giường còn lưu lại hơi ấm, mở mắt ra đã không thấy Phạm Nhàn đâu.
Cô thay xong quần áo rửa mặt ra khỏi phòng, vì hôm nay Chủ nhật, người trong nhà đều ở đây, Phó Nhiễm thấy Phó Tụng Đình mang cặp mắt kiếng một mình bên cửa sổ ở phòng khách loay hoay bàn cờ trên bàn, nhìn thấy Phó Nhiễm xuống lầu, ngoắc ngoắc tay.
" Tiểu Nhiễm tới đây theo cha chơi đánh cờ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT