“Chuyện là… Tần a ma ơi, hôm nay ta tới là để xin mượn ít rượu…” Dưới ánh mắt như có sức nặng thật sự đang dán lên người mình, Bạch Tu Niên bỗng hơi hối hận vì không để Trần Độ đi một mình. Chẳng phải nhà có tin vui thì chỉ nên mừng thầm và gửi lời chúc chân thành hay sao? Còn như thế này… Đúng là khó xử thật.
“Rượu à? Nhà ta đúng là có đấy, chồng ta thỉnh thoảng cũng hay cũng hay uống một chút. Mà thôi, tốt nhất là cho ngươi mượn hết đi, mỗi lần ông ấy uống là ta lại thấp thỏm lo sốt vó.” Hóa ra chỉ vì một lần say xỉn, từ đó trở đi Tần a ma mới quản nghiêm chuyện uống rượu, đến mức bình thường chỉ khi nhà có chuyện vui hoặc dịp lễ Tết thì chú Tần mới được nhấp môi đôi ba ngụm.
Bạch Tu Niên gật đầu, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng chuyển hướng sang chuyện khác rồi. Không ngờ Tần a ma lại buông thêm một câu: “Để Trần tiểu tử đi theo chú Tần mang đi đi, còn ngươi ở lại đây tám chuyện với ta.”
Tám… Tám chuyện!
Thật ra, trong lòng Bạch Tu Niên hoàn toàn cự tuyệt, vì có đến tám chín phần mười chủ đề hôm nay sẽ xoay quanh chuyện sinh con.
Một người đàn ông như cậu, sao lại phải ngồi ở đây bàn chuyện sinh con chứ!
“Niên ca nhi này, các ngươi vẫn còn trẻ, không vội, mà ngươi cũng đừng bận tâm đến mấy lời đồn ngoài kia. Giờ ruộng vườn cũng gần xong cả rồi, sắp tới lại đến lượt đám người rảnh rỗi không có việc gì làm bày ra chuyện tán dóc thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT