Sau khi khách khứa đều về hết thì Đường Dịch và Ôn Ngôn cũng dọn xong nhà, buổi chiều mới nằm trên chiếc giường lò mới, đắp lên người chiếc chăn mới, thoái mái ngủ luôn cả một buổi chiều.
Ôn Ngôn cực kỳ quý trọng những chăn nệm bằng bông mới này, liên tục vuốt ve, nói rằng mình như đang ngủ trên đám mây vậy.
Đầu ngón tay Đường Dịch quấn lấy lọn tóc dài mềm mại của Ôn Ngôn, lòng thầm tính đến chuyện khác.
Tranh của hắn trong hai tháng này bán không bằng hồi trước, cơ bản được khoảng bảy tám lượng, ít có đơn đặt hàng hơn, có thể đoán rằng thị trường đã trở nên bão hòa, muốn dựa vào việc này để kiếm sống cả đời là không thể, có thể kiếm được chút tiền như vậy đã không tệ rồi.
Chưởng quỹ Phó cũng đoán cung cầu đã đạt trạng thái cân bằng rồi, việc này chắc vẫn có thể duy trì thêm mấy tháng nữa, có điều ông kiến nghị Đường Dịch nên tìm ra chuyện khác để làm sớm một chút, đều vì con đường khoa cử phải đi trong tương lai, lỡ như bị người khác phát hiện được chuyện hắn vẽ tranh mỹ nhân để bán thì gây ảnh hưởng xấu tới thanh danh của hắn, ít nhiều cũng ảnh hưởng đến con đường tương lai của hắn.
Gần đây Đường Dịch cũng đang suy nghĩ về nghề mới, nhưng mà kỹ năng của một tiểu thiếu gia như hắn là có hạn, hơn nữa đa số không thể sử dụng ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT