Nói đến đây, Cao Hoằng Khải xoa xoa tay, có chút ngượng ngùng: “Tôi có thể nhìn hổ trắng nhỏ một chút không?”
Lần đầu tiên anh ta thấy một con hổ nhỏ ngoan ngoãn đến vậy, thích vô cùng. Nếu không thể chạm vào thì nhìn chút cũng được nhỉ?
Thẩm Chi Hủ khẽ nhướng mày, nhìn Cao Hoằng Khải vài giây rồi nghiêng người, để lộ hổ trắng nhỏ ra.
Kiều Nghệ cũng ngơ ngác, không hiểu sao người tên Cao Hoằng Khải này lại thích mình đến vậy. Cao Hoằng Khải nhìn thấy hổ trắng nhỏ đang nằm sấp trên giường, kích động đến mức hai má đỏ bừng. Mãi một lúc sau, anh ta mới quyến luyến rời mắt.
“Cảm ơn cậu, Thẩm huynh đệ, cậu nghỉ ngơi đi nhé.”
Dứt lời, Cao Hoằng Khải lại nhìn hổ con một cái, lúc này mới quay đầu rời đi. Thẩm Chi Hủ nhìn theo Cao Hoằng Khải đi khuất, sau đó mới đóng cửa lại. Anh trở lại mép giường ngồi xuống, sờ sờ hổ con vẫn còn hơi ngơ ngác.
“Ngao Ngao đúng là ai nhìn cũng thích mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT