Đợi hổ trắng lớn bù nước xong rồi, Kiều Nghệ cũng uống một chút, sau đó mới hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng lên đường trước ánh mắt động viên của mỹ nhân bệnh.
Cô chạy bước nhỏ đến bên cạnh đại thụ biến dị, lớn tiếng gầm lên.
Mặc dù đại thụ biến dị không có chỉ số thông minh gì đó, thế nhưng bị khiêu khích hết lần này đến lần khác, cơn tức cũng bùng lên khiến đợt tấn công lần này còn hung mãnh hơn bao giờ hết.
Kiều Nghệ thấy thế thì kinh hồn bạt vía, cũng may cô có lòng tin với tấm chắn của mình. Lần này dưới sự công kích dữ dội của đại thụ biến dị, Kiều Nghệ đã cứng rắn chống đỡ được bốn mươi phút, nhiều hơn lần đầu tiên mười phút.
Khi cô mệt mỏi nhưng lại hào hứng chạy đến trước mặt mỹ nhân bệnh, đại thụ biến dị cũng mệt mỏi rồi. Cho dù hổ mẹ chạy tới gây hấn như thế nào, nó cũng không nhúc nhích như ngọn núi, như thể nó không phải là một cái cây đại thụ biến dị mà là một cây cổ thụ rất bình thường.
“Ngao Ngao thật là đáng gờm!”
Thẩm Chi Hủ ôm hổ trắng nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng hổ ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play