Tạ Vân Nhã cẩn thận cất kỹ tinh hạch màu vàng đất xong thì chuẩn bị rời đi, nhưng khi đứng dậy, cô ấy chợt nhớ ra gì đó bèn nhỏ giọng hỏi thăm: “Đúng rồi, nhiệm vụ quy mô lớn lần này, các anh có tham gia không?”
Mặc dù Thẩm Chi Hủ không hiểu tại sao Tạ Vân Nhã lại hỏi câu này, nhưng anh vẫn lắc đầu, tỏ ý bản thân không tham gia.
Tạ Vân Nhã thấy vậy âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ cô ấy muốn tham gia, nhưng khi chuẩn bị báo danh lại cảm thấy hoảng loạn.
Đây là trực giác bẩm sinh của cô ấy, chỉ cần gặp phải chuyện gì không tốt, đều sẽ vô thức mà hoảng loạn. Vì vậy biết rằng nhiệm vụ lần này nếu cô ấy đi sẽ có thể gặp phải chuyện không hay, cho nên cô ấy lập tức từ bỏ việc báo danh.
Vốn dĩ việc này coi như xong, nhưng nhìn thấy Thẩm Chi Hủ nuôi hai con hổ trắng, cũng giống như bản thân cô ấy, hơn nữa chó ngốc nhà cô ấy còn rất thích hổ trắng nhỏ. Thế nên cô ấy mới bất chợt hỏi vậy, bây giờ có được câu trả lời bản thân vừa ý, Tạ Vân Nhã kéo theo Husky rời đi.
Thẩm Chi Hủ nhìn bóng Tạ Vân Nhã rời đi, trầm ngâm suy nghĩ.
Thành phố Phong Tháp…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT