Khối thủy tinh giấu bên trong này, thể tích so với khối thủy tinh bên ngoài nhỏ hơn phân nửa, ước chừng cao khoảng ba mươi trượng.

Cũng chính bởi thể tích của nó quá nhỏ, lại thêm bên ngoài nó được bao phủ bởi khối thủy tinh lớn kia, đồ án không ngừng biến hóa, sở dĩ dẫn đến hồn phân thân của Khương Vân đến bây giờ mới phát hiện sự tồn tại của nó.

Mà trừ việc thể tích nhỏ hơn một chút ra, khối thủy tinh nhỏ này và khối thủy tinh lớn có cấu tạo giống nhau, cũng đều do vô số phù văn tạo thành các loại đồ án ngưng tụ mà thành.

Hồn phân thân của Khương Vân vận đủ thị lực, ngưng thần nhìn về phía đồ án trên khối thủy tinh nhỏ này.

Cho dù hồn phân thân của Khương Vân và bản tôn giống nhau, có được thần thức và thị lực cường đại, nhưng dưới sự bao phủ của khối thủy tinh lớn, cùng với sự quấy nhiễu của những đồ án biến ảo không ngừng, hắn cũng rất khó nhìn rõ đồ án trên khối thủy tinh nhỏ.

Mãi đến rất lâu sau, hồn phân thân của Khương Vân rốt cục thấy rõ một chút đồ án không ngừng biến ảo, cũng làm cho sắc mặt hắn không nhịn được đột nhiên biến đổi lớn.

Tự nhiên, những phù văn này tạo thành đồ án, phần lớn cũng là từng khuôn mặt.

Thậm chí, trong đó có mấy gương mặt dần hiện ra, Khương Vân cũng không hề xa lạ.

Có thể chính bởi vì không xa lạ, mới khiến cho hồn phân thân của Khương Vân cảm nhận được chấn động cực độ.

Bởi vì, trong những gương mặt kia, Khương Vân thấy được Ma Khinh Hồng, thấy được Khương Hạo Sơ, thấy được Hiên Viên Đại Đế

Nói ngắn gọn, khối thủy tinh này đại biểu cho Tứ Cảnh tàng!

Tác dụng của nó, cũng là ghi chép tất cả sinh linh sinh hoạt ở bên trong Tứ Cảnh tàng!

Mà điều này cũng mang ý nghĩa, mười ba khối thủy tinh mà mình đang thấy, cũng không phải do cường giả Khổ vực chế tạo ra.

Dù sao, cường giả Khổ vực từ đầu đến cuối đều đang tìm kiếm tung tích của Tứ Cảnh tàng.

Nếu như bọn họ có thể lưu lại khối thủy tinh ghi chép sinh linh của Tứ Cảnh tàng, hơn nữa còn đem khối thủy tinh nhỏ này giấu ở bên trong khối thủy tinh lớn đại biểu cho Chư thiên tập vực, vậy thì bọn họ đã sớm tiến về Tứ Cảnh tàng!

Những khối thủy tinh này, đã không phải do cường giả Khổ vực lưu lại, như vậy khả năng lớn nhất, chính là do Yểm Thú tự mình sáng tạo ra.

Yểm Thú là biết được sự tồn tại của Tứ Cảnh tàng, càng là rõ ràng lai lịch của Tứ Cảnh tàng.

Mặc dù điều này phù hợp với suy đoán trước đó của Khương Vân, Yểm Thú có lẽ là vì tu hành chúng sinh chi lực, sở dĩ làm ra những khối thủy tinh này.

Nhưng mà, cứ như vậy, tác dụng của những khối thủy tinh này tuyệt đối không chỉ đơn giản là dùng để ghi chép sinh linh đản sinh ở từng Tập vực.

Bởi vì ghi chép sinh linh sinh ra, đối với Yểm Thú mà nói, căn bản không có chút ý nghĩa nào.

Tất cả Tập vực đều do nó khai sáng ra, đối với sinh linh đản sinh trong đó, nó càng không có chút tình cảm nào.

Huống chi, Tập vực là phải trải qua Thanh Vực.

Một khi bị Thanh Vực, tất cả sinh linh trong đó đều sẽ bị xóa đi, toàn bộ Tập vực sẽ làm lại bắt đầu thai nghén và sinh ra sinh linh.

Vậy thì Yểm Thú còn làm điều thừa thãi này để làm gì, đi ghi chép toàn bộ sinh linh đản sinh ra?

Cũng không thể là vì lưu lại chút kỷ niệm đi!

"Những khối thủy tinh này, cùng với việc Yểm Thú phân hồn muốn dung hợp lẫn nhau, khẳng định là không có bất kỳ quan hệ nào."

"Vậy, có khả năng hay không, mục đích Yểm Thú làm ra những khối thủy tinh này, kỳ thật cũng giống như Vô Thượng bia, là vì tìm kiếm ra những tu sĩ giống như ta, đi ra hoặc là khai thác ra con đường tu hành mới?"

"Khả năng này rất lớn."

"Dù sao Yểm Thú chính là muốn đoạt trước Địa Tôn của Chân vực, tìm được con đường tu hành có thể làm cho nó bước ra bước mấu chốt."

"Còn nữa, sự tồn tại của những khối thủy tinh này, Khổ vực hẳn là không biết."

"Nếu như biết, mặc kệ Yểm Thú xuất phát từ mục đích gì mà làm ra những khối thủy tinh này, Khổ vực vì phòng ngừa Yểm Thú thức tỉnh, khẳng định sẽ không tiếc bất cứ giá nào, hủy đi hoặc là mang những khối thủy tinh này đi."

"Những khối thủy tinh này, tất nhiên là bí mật lớn nhất của Yểm Thú."

"Nếu như không phải ta lựa chọn đoạt xá Trận Linh, căn bản không có bất luận kẻ nào có thể phát hiện!"

"Nhưng, chúng rốt cuộc có tác dụng gì? Mỗi một tòa Tập vực đều có một khối thủy tinh..."

Âm thanh nói một mình của Khương Vân im bặt mà dừng.

Thậm chí, biểu lộ trên mặt hắn đều đã ngưng kết, trong hai mắt càng là lộ ra vẻ kinh hãi!

Bởi vì, hắn bỗng nhiên nghĩ đến, một trăm linh tám phân hồn này của Yểm Thú, giữa chúng cũng không phải hòa thuận, mà là đều muốn thôn phệ đối phương, cuối cùng dung hợp thành một thể.

Nói cách khác, mỗi phân hồn của Yểm Thú đều có thể xem là một cá thể độc lập.

Thế nhưng, những Yểm Thú phân hồn độc lập này, vậy mà tại riêng phần mình ở trong Tập vực, đều bố trí ra một khối thủy tinh giống nhau!

Mặc dù Khương Vân chỉ nắm trong tay mười hai tòa Tập vực, nhưng Khương Vân tin tưởng, trong những Tập vực còn lại, hẳn là đều có thủy tinh như vậy.

Hồn phân thân của Khương Vân hô hấp đều trở nên dồn dập.

"Muốn sao, chính là tất cả Yểm Thú phân hồn đều cần dùng loại thủy tinh này để tu hành!"

"Muốn sao, chính là Yểm Thú, là cố ý để hồn của mình bị cường giả Khổ vực chia cắt thành một trăm linh tám phần?"

Bên trong Tứ Cảnh tàng, bản tôn của Khương Vân sau khi hãm chậm lại tốc độ, gã nam tử gầy nhỏ phía sau rất nhanh liền kéo gần khoảng cách giữa hắn và gã.

Mắt thấy khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại khoảng trăm trượng, gã nam tử gầy nhỏ đột nhiên giơ tay lên, từ xa chộp về phía Khương Vân.

Liền thấy hắn phóng thích ra lực lượng, trên không trung ngưng tụ ra một bàn tay ngưng thực, tốc độ nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt liền vượt qua khoảng cách trăm trượng, đi tới sau lưng Khương Vân.

Trong mắt Khương Vân lóe lên hàn quang, chẳng những ý thức được đối phương quả nhiên là vì bắt mình, mà lại dưới khoảng cách gần như thế, hắn càng có thể thông qua khí tức ba động truyền ra từ bàn tay này của đối phương, đoán được đối phương rõ ràng là nửa bước pháp giai!

Điều này khiến Khương Vân không do dự nữa, thân thể đang tiến lên bỗng nhiên dừng lại, đồng thời hướng về sau bước ra một bước!

Trong mắt gã nam tử gầy nhỏ nhìn lại, tựa như là Khương Vân muốn chủ động dùng thân thể đi va chạm bàn tay kia vậy.

Điều này khiến trên mặt gã lập tức lộ ra vẻ châm chọc.

Một trảo này của mình cũng không phải tiện tay, dù là nhục thân của Khương Vân có cường hãn đến đâu, chỉ cần bị bàn tay của mình chạm đến, tất nhiên sẽ bị thương.

Nhưng vẻ châm chọc trên mặt gã trong nháy mắt ngưng kết.

Bởi vì gã nhìn thấy bàn tay này của mình mặc dù đã chộp vào lưng Khương Vân, nhưng lại bắt hụt, tiếp tục lao về phía trước.

Thân thể của Khương Vân, trong nháy mắt này, vậy mà trở nên hư ảo.

Mà theo bàn tay bắt hụt, thân thể Khương Vân chẳng những lần nữa khôi phục ngưng thực, mà lại bước về phía sau kia, cũng vượt qua khoảng cách trăm trượng, trực tiếp xuất hiện tại trước mặt gã nam tử gầy nhỏ.

"Oanh!"

Khương Vân căn bản không quay người lại, mà dùng lưng mình hung hăng đâm vào mặt và thân gã nam tử gầy nhỏ.

"Ngao!"

Nhục thân của Khương Vân quá cường hãn, lực va chạm này lại là toàn lực mà ra, lại thêm gã nam tử gầy nhỏ căn bản không nghĩ tới Khương Vân vậy mà biết dùng phương thức này để tiến hành công kích, trực tiếp bị đụng trúng, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn.

Xương mũi của gã bị Khương Vân cho sinh sinh đụng gãy, máu thịt be bét, thậm chí đau đến mức nước mắt đều chảy ra, làm mờ hai mắt.

Sau khi Khương Vân va chạm đắc thủ, đã xoay người lại, giơ tay lên, trong tay một đoàn lôi đình lấp lánh, đập về phía gã nam tử gầy nhỏ.

Gã nam tử gầy nhỏ che mũi, vội vàng lui lại, nhưng lôi đình trong tay Khương Vân lại rời tay bay ra, trực tiếp chui vào trong cơ thể gã.

Mà bên tai gã, cũng vang lên âm thanh của Khương Vân: "Chín hơi!"

Ban đầu gã căn bản không hiểu cái gì là chín hơi, nhưng ngay sau đó thân thể chấn động, cảm nhận được cảnh giới trong cơ thể đột nhiên rơi xuống, lập tức hiểu rõ ra.

"Oanh!"

Chỉ tiếc, gã đã hiểu thì thôi.

Nắm đấm của Khương Vân đã lại một lần nữa đập vào trên mũi gã.

Liên tục hai lần va chạm, nhất là lần này tu vi cảnh giới của gã rơi xuống, lực phòng ngự cũng theo đó yếu bớt, có thể dùng một quyền này của Khương Vân rơi xuống, trực tiếp đem mũi của gã nhập vào ý thức bên trong.

"Ầm!"

Gã nam tử gầy nhỏ mặc dù thống khổ dị thường, nhưng vẫn kịp thời bóp nát ngọc giản đưa tin vẫn chưa thu hồi trong tay, thông báo cho ba đồng bạn của gã.

Khương Vân tự nhiên cũng nhìn thấy hành động của đối phương, trong lòng biết đối phương khẳng định là đang gọi người giúp đỡ.

Mà điều này cũng khiến cho Khương Vân cắn răng một cái, giơ tay lên, chuẩn bị thu hồi Lôi Thai, tranh thủ thời gian rời xa nơi này.

Thứ nhất, hắn không xác định đối phương còn có bao nhiêu người giúp đỡ, lo lắng mình không phải đối thủ.

Thứ hai, nơi này đã tương đối gần với chỗ của Linh Thụ, hắn không muốn bởi vì mình mà liên lụy đến Linh Thụ.

Nhưng vào lúc này, trong đầu hắn đột nhiên truyền đến một cỗ thần thức.

Mặc dù không phải là ngôn ngữ, nhưng Khương Vân lại biết, đó là thần thức của Linh Thụ, ý tứ chính là, không cần rời đi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play