Edit Ngọc Trúc
Giống như đã một thời gian không thấy dáng vẻ trừng mắt của tiểu ngoan nhãi con… Ý nghĩ ấy chợt hiện lên trong đầu Tạ Vô Ngu, ngay sau đó lại cảm thấy nó có gì đó hơi kỳ lạ, cậu liền lắc đầu, vội vã ném mấy dòng suy nghĩ ấy ra sau. Cậu nhìn Lan Hạc Vọng đang nằm trên giường, khẽ cười, ánh mắt như mang theo ánh sáng, hỏi:
“Cảm giác thế nào?”
“Ừm…?” Lan Hạc Vọng hình như vẫn chưa hoàn toàn thích ứng, chậm rãi chớp mắt, giọng khàn khàn lên tiếng:
“Tiên sinh.”
Tạ Vô Ngu nghe giọng anh, khẽ nhướng mày, xoay người đi rót một cốc nước. Thấy anh vẫn chưa có động tĩnh gì nhiều, cậu suy nghĩ một chút rồi bước lại, đưa tay đỡ anh ngồi dậy nửa người, bưng ly nước đưa lên miệng anh uống hai ngụm.
Lan Hạc Vọng chẳng qua là vì lúc làm người giấy hơi lâu, bây giờ đột ngột trở về thân thể nên nhất thời chưa quen mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play