Edit Ngọc Trúc
Ăn một chút là đủ rồi.
Tạ Vô Ngu nhìn con nhím trắng cuộn tròn thành một cục, nghĩ nghĩ, lại buông nó xuống, để nó tiếp tục chờ trong góc thêm một lát. Còn cậu thì quay lại phim trường, hỏi lão Hình xin một cái túi vừa phải, rồi quay lại bỏ nó vào túi, tiện thể mang theo rời đi.
“……” Con nhím trắng nghiến răng nhẫn nhịn, đầu óc còn chưa kịp phản ứng, đã bị Tạ Vô Ngu khéo léo lùa vào túi, xách theo đi về phía xe.
Túi khẽ lắc lư, con nhím lúc này mới nắm hai chân trước nhỏ xíu lại, chao đảo một cái không kịp phòng bị, lập tức quên sạch mình vừa rồi đang nhẫn nhịn cái gì, nhanh chóng vươn bốn cái móng con, bám chặt lấy khe hở túi, đập đập đuôi về phía sau lưng, cố gắng giữ thăng bằng.
May mà bọn họ đã ra đến cổng bãi đỗ xe, xe nhà họ Lan đỗ ngay bên ngoài, con nhím chưa bị xóc nảy bao lâu thì đã được Tạ Vô Ngu thả xuống.
Nó ngẫm nghĩ một chút, lén thò hơn nửa cái đầu ra thăm dò tình hình, tài xế vừa mới ngồi vào ghế lái, từ kính chiếu hậu thấy một con nhím con mắt sáng rỡ đang chăm chú nhìn lưng mình. Ánh mắt dừng lại một giây, rồi lại điềm nhiên thu về, khởi động xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play