Edit Ngọc Trúc
Bạch y nhuốm máu, tóc đen rối tung.
Tạ Vô Ngu vừa khéo diễn đúng cảnh chiến đấu bị thương, áo trắng thường ngày luôn sạch sẽ nay loang lổ máu me, không rõ là máu mình hay của đối thủ. Trâm ngọc vấn tóc rơi xuống một bên, tóc đen rối bời như mực, ánh cười mơ hồ giữa đôi mày phối cùng thanh nhuyễn kiếm nhuốm máu trong tay, tạo thành một vẻ đẹp kỳ dị mà sắc bén.
Lan Hạc Vọng đứng nhìn từ xa, chỉ cảm thấy ánh sáng của cả thế giới đều tụ hội trên người Tạ Vô Ngu, đường nét tuấn mỹ như được vẽ ra từng nét một.
Anh vô thức nín thở, dõi mắt nhìn Tạ Vô Ngu tung người lên theo dây thép, nhuyễn kiếm trong tay vung ra như nước chảy mây trôi.
Khoảnh khắc ấy, trắng và đen, máu và kiếm, tựa như ánh nắng ban mai xuyên qua làn gió xuân, cùng lúc chiếu rọi vào đáy lòng Lan Hạc Vọng.
Tạ Vô Ngu trước khi quay cảnh này không biết đã đọc lại bao nhiêu lần kịch bản, ban đầu còn xem qua một lượt trước khi diễn, nhưng vừa bước vào phim trường thì bất kể là vị trí hay cảm xúc đều nhập vai ngoài dự đoán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT