Edit Ngọc Trúc
Không phải, người này đúng là quá mức rồi.
Kiều Viễn Sơn thật sự không thể hiểu nổi, làm sao người này có thể bày ra dáng vẻ chính khí lẫm liệt như thế mà mở miệng nói bừa không chớp mắt. Anh ta hơi cạn lời, nhìn chằm chằm Tạ Vô Ngu một lúc, cuối cùng không nhịn được hỏi:
“Cậu là… nửa đêm nửa hôm ăn mặc chỉnh tề ra ngoài để… hóng gió đấy à?”
Tạ Vô Ngu mặt không đổi sắc, một tay đẩy cái liễu tiên vừa bò tới bên bát cơm, vừa định thò đầu lưỡi rắn ra thám thính, giọng thì rất đàng hoàng:
“Đêm gió lạnh, tôi sợ bị cảm, trễ giờ quay phim thôi mà.”
“Có chuyện gì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT