Edit Ngọc Trúc
Ăn no rồi trở về, Hàn Nghị nghiêm túc dặn cả đám phải tranh thủ ngủ sớm—ngày mai từ sáng sớm đã phải quay rồi.
Vừa nghe vậy, ai nấy đều quên sạch mấy chuyện tầm phào vừa mới hóng được trong tiệm cơm. Mệt cả ngày rồi, tranh thủ từng giây để nghỉ ngơi thôi! Ngay cả Kiều Viễn Sơn cũng kéo đầu tóc rối bù, lật đật thu dọn đồ đi tắm.
Cổ trấn mấy năm gần đây bắt đầu phát triển du lịch. Căn nhà dân cư này từ ngoài nhìn thì cổ kính, bên trong lại được tân trang hiện đại: có nhà vệ sinh, máy nước nóng, máy giặt... nhưng chỉ có một nhà vệ sinh. Vừa thấy Kiều Viễn Sơn vào tắm, Tạ Vô Ngu liền đặt quần áo sẵn lên giường, cầm điện thoại ra ngoài hứng gió.
Chỗ bọn họ ở sát bờ nước. Tầm này chắc cũng hơn tám giờ tối, gần chín giờ. Trăng lưỡi liềm treo cong cong trên nền trời lam sẫm, sao giăng đầy trời in bóng xuống mặt nước yên lặng, phản chiếu một mảng sáng mờ mịt như tơ vụn.
Tạ Vô Ngu giơ điện thoại chụp mặt nước, định gửi cho Lan Hạc Vọng thì lướt thấy mấy tin nhắn anh gửi từ chiều.
Lan bằng hữu: Tiên sinh đến nơi chưa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play