Kim Lê nhíu mày.
“Tôi tát vào mặt cậu, cậu phải thấy đau ở mặt chứ không phải đau đầu, đồ ngốc, đừng giả vờ nữa.”
Kim… Kim Lê?
Sở Tiểu Vũ tiếp tục cắn môi, tiếp tục nước mắt lưng tròng, tiếp tục tỏ vẻ ấm ức.
Lắp ba lắp bắp một lúc lâu, cô cúi thấp đầu, chỉ yếu ớt nói ra ba chữ: “Xin… xin lỗi…”
Hiển nhiên, sau khi khôi phục trí nhớ, chức năng ngôn ngữ và đầu óc của Sở Tiểu Vũ cũng đồng thời bị mất luôn rồi.
Đúng là có được thì phải có mất, rất công bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT