Mai Kiệt đương nhiên biết thầy mình đang đùa.
Cậu liếc nhìn điện thoại của giáo sư Sam, trong lòng trĩu nặng, lập tức đi tìm bạn than vãn về con đường học vấn lận đận của mình, đồng thời tải bài luận văn về để chỉnh sửa. Tạp chí học thuật đâu có chờ người, cậu phải nhanh chóng sửa cho xong để gửi bài đi.
Trần Phó Sơn nhận ra ánh mắt của Mai Kiệt, liền cầm điện thoại đứng dậy, đi về phía cửa sổ.
Sắc mặt anh rất điềm tĩnh, không hề lộ ra vẻ vui mừng hay bất ngờ gì, nhìn thế nào cũng không giống đang nhắn tin với con gái.
Vừa bước tới bên cửa sổ, điện thoại vang lên chuông.
Là nhạc chuông mặc định của điện thoại, hoàn toàn chưa được đổi.
Anh nhìn tên người gọi đến rồi bắt máy: “Ừm.”
Trời đã về đêm, hôm nay thời tiết bên ngoài cực kỳ tốt. Trăng tròn và sáng rọi khắp sân, phủ lên người Trần Phó Sơn một lớp ánh sáng dịu dàng. Anh khẽ “ừ” một tiếng, mắt cụp xuống, lông mi dài phủ bóng dưới mắt.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói có phần bất an của “cô thỏ con”:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT