Mai Kiệt lập tức thả lỏng cả người, nhanh chóng né sang một bên, đón Lộ Uyển Uyển vào nhà.
Anh cẩn thận liếc nhìn hai người mặc đồ đen, dở khóc dở cười: “Cô Lộ, tôi còn tưởng mình gây chuyện gì rồi, có người địa phương muốn xử lý tôi.”
Lộ Uyển Uyển dẫn người vào, cũng không ngờ lại gây ra hiểu lầm như vậy.
Cô hơi ngại ngùng: “Đây là vệ sĩ của tôi. Vị này là Uy Sâm, vị này là ông Ngụy, còn người phía sau là đầu bếp Kha Lạp.”
Hai vệ sĩ nhường chỗ, còn tiện tay giúp Kha Lạp đẩy xe đồ ăn vào trong nhà.
Lộ Uyển Uyển bước vào, mà phía sau cô là cả một đoàn “hậu cần” khiến Mai Kiệt ngây người tại chỗ.
Mỗi người một chiếc xe đẩy đơn giản, mỗi xe đều đặt một khay đồ ăn được đậy kín bằng nắp kim loại. Trên xe phủ khăn ren trắng mỏng tang, có thể mơ hồ thấy bên dưới là dao nĩa, gia vị và đồ dùng bàn ăn.
Kha Lạp mặc đồng phục đầu bếp, thân thiện mỉm cười với Mai Kiệt: “Xin hỏi có thể dùng bữa ở đâu được ạ?”
Mai Kiệt hoàn hồn lại, vội vàng dẫn đường: “Phòng khách... Ờ, để tôi dọn chút.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT