Thẩm Uyển nhìn vẻ mặt dường như đã nhận ra điều gì đó của Liễu Oanh Ngữ, nhẹ giọng nói: “Ngươi nói không sai, nhưng đã muộn rồi.”
Dứt lời, bàn tay đâm xuyên đan điền Miêu Tề Duyệt liền cử động, như thể đang tìm kiếm vật gì bên trong.
Một lúc lâu sau, tựa hồ đã tìm được, đầu ngón tay trắng muốt liền siết lấy kim đan, rút ra.
Nàng đứng dậy gọn gàng, như ném bỏ một mảnh giẻ rách, quăng Miêu Tề Duyệt sang một bên.
Ánh mắt vốn ngơ ngác dại khờ thoắt chốc trở nên linh động, chỉ là kim đan nhuốm máu trong tay nàng lại phát ra ánh sáng rực rỡ đến chói mắt.
Liếc nhìn Miêu Tề Duyệt đang nằm một bên, nàng thản nhiên nói:
“Vốn định ở lại diễn tiếp với ngươi, nào ngờ lại bị một tiểu nha đầu nhìn thấu. Vì không muốn thành gánh nặng, ta đành phải chấm dứt vở kịch này trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT