Cơn đau trên người cũng trở nên bén nhọn hơn vài phần.
Lâm Trừng vô thức nức nở, thân thể co rúm lại, nhỏ xíu một cục, mồ hôi làm mờ khuôn mặt, tóc đen ướt dính chặt vào làn da trắng muốt của cậu.
Mí mắt của cậu khẽ giật giật, tốn sức đến nửa ngày mới miễn cưỡng mở mắt, muốn xem chuyện gì đang xảy ra.
Một cơn đau nhói từ trong cơ thể truyền ra, lông mi run rẩy của cậu lại nhắm nghiền, cổ căng thẳng đến cực hạn.
Khóe mắt cậu nhanh chóng nhuộm một vệt hồng, ngón tay trắng nõn căng thẳng, đầu ngón tay run rẩy, một lát sau, vô lực rủ xuống bên người.
Khoảnh khắc ý thức mơ hồ, Lâm Trừng lại nghe thấy một câu quát lớn: “Ồn ào chết đi được!”
Âm thanh càng ngày càng gần, nghe như ở ngay trong tầm tay . Lâm Mị Nhi khẽ nhíu mày, giọng điệu tùy tiện như đang ban thưởng cho một con chó ven đường: “Rút lưỡi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT