Sau khi lũ lụt tan, khoảnh khắc hắn trở về Thanh Dương, hắn đã cắt một miếng ngọc bài tùy thân, lấy đó làm tín vật, hứa hẹn một mối hôn sự.Mười mấy năm trôi qua, Lâm Chính sớm đã quên chuyện này. Hắn cũng căn bản không nghĩ đến việc hắn dây dưa với một kỹ nữ.
Đây chẳng phải là tự hạ thấp giá trị bản thân sao?
Lâm Chính trong lòng khó chịu vô cùng, giọng nói cũng lạnh đi: “Đuổi đi! Lâm gia không nuôi mèo nuôi chó!”
“Vâng.” Quách Chương quay người định đi ra ngoài.
“Khoan đã.” Lâm Chính lại gọi hắn lại, trong mắt loé lên vẻ tính toán: “Đứa trẻ đó có thiên phú tu hành không?”.
Quách Chương phản ứng lại, nghiêm túc suy nghĩ: “Không nhìn ra được. Đại thiếu gia không phải đã về phủ rồi sao? Hay để đại thiếu gia nhìn xem.”
Đại thiếu gia Lâm phủ, Lâm Huyền, là đệ tử trong Phật môn, thiên phú tu vi không kém gì Phong Thành của Khôn Ninh Môn.Trong giới Tu chân, cậu cũng là nhân vật kiệt xuất lừng lẫy. Liên quan đến việc tu hành, trong Lâm phủ không ai rõ ràng hơn Lâm Huyền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play