Lâm Trừng bối rối cụp mi mắt, toàn thân vì căng thẳng mà ửng lên một tầng hồng nhạt.
Thịnh Tần Diễn nheo mắt lại, không nói được sao?
Trong sơn động im ắng, đôi mắt Thịnh Tần Diễn mở to trong bóng đêm, Lâm Trừng không nhìn thấy. Hắn liếm đôi môi mềm mại, ngập ngừng hỏi: “Còn, còn muốn ta đi ra ngoài sao?”
Thần thức của Thịnh Tần Diễn vẫn luôn ở trong ngọc bài, mọi cử động của thiếu niên trong mắt hắn đều rõ như pha lê.
Hắn nhìn thiếu niên, hỏi: “Ngươi muốn ra ngoài không?”
Dường như không ngờ hắn lại hỏi như vậy, thiếu niên sững sờ, hàng lông mi rậm rạp run rẩy.
Một lát sau, hắn nghe thấy giọng nói run rẩy của thiếu niên: “Không hẳn là muốn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play