Ánh sáng trong địa lao tối tăm, nhưng đối với người tu hành, chút ánh sáng này chẳng đáng là bao.
Thịnh Tần Diễn có thể nhìn rất rõ từng tấc da thịt trên người thiếu niên trước mặt.
Da thịt thiếu niên trắng như tuyết, cả người tựa vầng trăng nhạt nhòa.
Nghe vậy, như nhớ lại ký ức không mấy vui vẻ, chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắn của cậu khẽ nhăn lại, gương mặt trắng mềm hơi phồng má, cố tình hạ thấp giọng nói ngọt ngào như kẹo mạch nha.
“Không biết thứ gì, chui vào ngọc bội rồi quấn lấy cổ tay tôi, liền thành ra thế này.”
Làn da trắng nõn của Lâm Trừng rất dễ để lại dấu vết, trước kia đôi khi bác sĩ châm cứu hơi mạnh tay một chút, vết kim cũng phải ửng đỏ một hai ngày.
“Lúc ở trong tiểu viện sao?” Thịnh Tần Diễn hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play